Ca dao về tình yêu nam nữ được viết lại như sau:
Tình anh như dòng nước dâng trào,
Tình em như lụa đào thơm mát.
Hai ta như lửa sưởi ấm vừa nhen,
Như trăng mới lên, như đèn sáng mới rạng.
Lênh đênh như chiếc thuyền trôi chìm,
Muôn nơi nước xoáy, chọn bến nào cho vừa?
Gió đẩy chàng đi xa thiếp lìa,
Muốn về bến cũ, duyên đã mất rồi!
Ao sâu mong sông hững hờ,
Cầu ngóng đèo xanh, để chàng qua đây!
Cô kia đứng bên bờ sông rồi,
Muốn sang chàng, cành hồng nở rộ.
Đêm qua hương trầm đốt lên,
Khói bay thoảng, lòng ai âm thầm.
Chàng đi xa, em đau như gừng,
Đường xa dài, em đừng nhớ thương!
Son của chàng, son của em,
Ước mơ làm một gia đình hòa bình.
Trăm năm ai chẳng bỏ ai,
Sắt mài kim, tình thâm đậm như gấm.
Hẹn một lần, quên mười lần,
Đoạn tình sớm chín, kỷ niệm tan.
Tình này hết, không gì trông,
Như nước tràn đầy, khó ngăn chống.
Cao ly sắt, ngưu hoàng bên cạnh,
Nước uống lạnh, chỉ bằng tình anh em.
Anh buồn đâu, nơi nào than thở,
Em buồn như ngọn nhang khuya tắt.
Đêm nay qua, mai sẽ đi,
Không tiếc người đi, chỉ tiếc khi cách xa.
Uống rượu say, anh ơi đừng đây,
Ruộng đồng chờ cày, giống nương chờ gieo.
Thiếp xa chàng như rồng trời xa mây,
Như chèo gần, bẻo xa cây măng vòi.
Gành cũng bỏ, cù lao cũng bỏ,
Anh ra đi, em cũng phải buông.
Tình yêu không phai, tâm trí không mòn,
Đến thác sâu vẫn còn yêu thương.
Yêu nhau yêu cả con đường đi,
Ghét nhau ghét cả tông họ dòng dõi.
Tình anh như dòng nước dâng trào,
Tình em như lụa đào thơm mát.
Hai ta như lửa sưởi ấm vừa nhen,
Như trăng mới lên, như đèn sáng mới rạng.
Lênh đênh như chiếc thuyền trôi chìm,
Muôn nơi nước xoáy, chọn bến nào cho vừa?
Gió đẩy chàng đi xa thiếp lìa,
Muốn về bến cũ, duyên đã mất rồi!
Ao sâu mong sông hững hờ,
Cầu ngóng đèo xanh, để chàng qua đây!
Cô kia đứng bên bờ sông rồi,
Muốn sang chàng, cành hồng nở rộ.
Đêm qua hương trầm đốt lên,
Khói bay thoảng, lòng ai âm thầm.
Chàng đi xa, em đau như gừng,
Đường xa dài, em đừng nhớ thương!
Son của chàng, son của em,
Ước mơ làm một gia đình hòa bình.
Trăm năm ai chẳng bỏ ai,
Sắt mài kim, tình thâm đậm như gấm.
Hẹn một lần, quên mười lần,
Đoạn tình sớm chín, kỷ niệm tan.
Tình này hết, không gì trông,
Như nước tràn đầy, khó ngăn chống.
Cao ly sắt, ngưu hoàng bên cạnh,
Nước uống lạnh, chỉ bằng tình anh em.
Anh buồn đâu, nơi nào than thở,
Em buồn như ngọn nhang khuya tắt.
Đêm nay qua, mai sẽ đi,
Không tiếc người đi, chỉ tiếc khi cách xa.
Uống rượu say, anh ơi đừng đây,
Ruộng đồng chờ cày, giống nương chờ gieo.
Thiếp xa chàng như rồng trời xa mây,
Như chèo gần, bẻo xa cây măng vòi.
Gành cũng bỏ, cù lao cũng bỏ,
Anh ra đi, em cũng phải buông.
Tình yêu không phai, tâm trí không mòn,
Đến thác sâu vẫn còn yêu thương.
Yêu nhau yêu cả con đường đi,
Ghét nhau ghét cả tông họ dòng dõi.