Ca dao kháng chiến chống giặc:
Trong bụi rậm chờ bao ngày,
Chim nhỏ ngự trước nòng đạn đày.
Xòe cánh, rỉa lông thong thả,
Hót vang, lòng người ấm êm đầy.
Giặc đến rồi gần kề xa,
Bay đi, tránh nạn, giữ mình lành.
Mai ngày sáng tỉnh, gió trăng,
Đâu đâu, tự mình, ta vững vàng.
Bước thấp, bước cao, trập trùng,
Dặm xa, gánh nặng, mười cân lưng.
Mang đạn đi, bắn tan quân thù,
Gìn giữ non sông, tình nồng sông hương.
Ra đi, gìn giữ, hồn son,
Anh đợi, em chờ, lòng non non.
Ra đi, lính Cụ Hồ, chiến trường,
Con sông, con hói, con đò chờ mong.
Lòng đói, cơm nắm trắng đêm,
Chia nhau dằm giấc ngủ êm êm.
Nhìn nhau, im lặng, lòng nhớ thương,
Gió động, mưa rơi, lòng nhớ quê nhà.
Nằm bên nhau, bố trí gần xa,
Súng ơi, rét đêm vẫn chui vào.
Ai qua Đoan Hùng, phủ phố,
Nhớ ngày voi gầm, sông Lô sôi.
Rừng xanh, khói lửa, mịt mù,
Sông đỏ, máu đỏ, quân thù chưa phai.
Luyện voi, lập công, xé ca nô,
Dòng sông đục, bãi cát mồ thôi.
Trời cao, sao Rua lung linh,
Việt Nam ta, Cụ Hồ, em ơi!
Ánh sao, gương Cụ Hồ tỏa sáng,
Khắp nơi, đất nước đứng vững.
Chiến trường thu giọn, ngày qua,
Sáng nay, cuốc vác, đồng xới ngô.
Đồng bào hoan hô, nhìn thấy:
"Lính Cụ Hồ, anh hùng của ta!"
Học hành, luyện tập chăm chú,
Đoàn kết, giúp đỡ, dân mình thêm mạnh.
Cụ Hồ dân yêu, dân kính trọng,
Bộ đội ta, lòng dân thương nhớ.
Trời cao, đám mây vàng bay,
Em tiếp vận, chàng giết giặc Tây.
Máy bay, tên Tây, không bằng,
Tiếp vận, chân tay, chúng ta vững mạnh.
Đêm qua, nhìn Ngân Hà xa,
Mơ màng, nhớ đến sông Lô xa.
Sông Lô, mô tô, mảnh đất,
Nhớ mồ, thằng Tây, lòng không quên.
Chị em du kích, Thái Bình,
Ca-lô đội lệch, vẻ xinh xinh.
Chuyện chồng con, người ta nhớ,
Em còn giết Tây, lòng kiêu hãnh.
Thằng Tây, đừng cậy xác dài,
Chúng ta, dù nhỏ, nhưng mạnh mẽ!
Thằng Tây, đừng cậy béo quay,
Sức mạnh ta, vẫn đủ, đánh chúng bay.
Trong bụi rậm chờ bao ngày,
Chim nhỏ ngự trước nòng đạn đày.
Xòe cánh, rỉa lông thong thả,
Hót vang, lòng người ấm êm đầy.
Giặc đến rồi gần kề xa,
Bay đi, tránh nạn, giữ mình lành.
Mai ngày sáng tỉnh, gió trăng,
Đâu đâu, tự mình, ta vững vàng.
Bước thấp, bước cao, trập trùng,
Dặm xa, gánh nặng, mười cân lưng.
Mang đạn đi, bắn tan quân thù,
Gìn giữ non sông, tình nồng sông hương.
Ra đi, gìn giữ, hồn son,
Anh đợi, em chờ, lòng non non.
Ra đi, lính Cụ Hồ, chiến trường,
Con sông, con hói, con đò chờ mong.
Lòng đói, cơm nắm trắng đêm,
Chia nhau dằm giấc ngủ êm êm.
Nhìn nhau, im lặng, lòng nhớ thương,
Gió động, mưa rơi, lòng nhớ quê nhà.
Nằm bên nhau, bố trí gần xa,
Súng ơi, rét đêm vẫn chui vào.
Ai qua Đoan Hùng, phủ phố,
Nhớ ngày voi gầm, sông Lô sôi.
Rừng xanh, khói lửa, mịt mù,
Sông đỏ, máu đỏ, quân thù chưa phai.
Luyện voi, lập công, xé ca nô,
Dòng sông đục, bãi cát mồ thôi.
Trời cao, sao Rua lung linh,
Việt Nam ta, Cụ Hồ, em ơi!
Ánh sao, gương Cụ Hồ tỏa sáng,
Khắp nơi, đất nước đứng vững.
Chiến trường thu giọn, ngày qua,
Sáng nay, cuốc vác, đồng xới ngô.
Đồng bào hoan hô, nhìn thấy:
"Lính Cụ Hồ, anh hùng của ta!"
Học hành, luyện tập chăm chú,
Đoàn kết, giúp đỡ, dân mình thêm mạnh.
Cụ Hồ dân yêu, dân kính trọng,
Bộ đội ta, lòng dân thương nhớ.
Trời cao, đám mây vàng bay,
Em tiếp vận, chàng giết giặc Tây.
Máy bay, tên Tây, không bằng,
Tiếp vận, chân tay, chúng ta vững mạnh.
Đêm qua, nhìn Ngân Hà xa,
Mơ màng, nhớ đến sông Lô xa.
Sông Lô, mô tô, mảnh đất,
Nhớ mồ, thằng Tây, lòng không quên.
Chị em du kích, Thái Bình,
Ca-lô đội lệch, vẻ xinh xinh.
Chuyện chồng con, người ta nhớ,
Em còn giết Tây, lòng kiêu hãnh.
Thằng Tây, đừng cậy xác dài,
Chúng ta, dù nhỏ, nhưng mạnh mẽ!
Thằng Tây, đừng cậy béo quay,
Sức mạnh ta, vẫn đủ, đánh chúng bay.